Giáo dục thông qua thực địa (place-based learning) là một phương pháp tiếp cận để phát triển chương trình giảng dạy nhằm hướng sự chú ý của học sinh đến văn hóa, các hiện tượng và vấn đề ở địa phương làm cơ sở cho một số hoạt động học tập của các em ở trường. Phương pháp này còn được gọi là giáo dục dựa vào địa điểm và cộng đồng hoặc học tập có ý thức về địa điểm. Ngoài việc chuẩn bị cho học sinh về mặt học tập, các giáo viên áp dụng phương pháp này còn trình bày việc học tập gắn bó mật thiết với việc quản lý môi trường và phát triển cộng đồng, hai mối quan tâm then chốt của Giáo dục vì sự bền vững. Các giáo viên hướng tới việc nuôi dưỡng mong muốn và khả năng trở thành những công dân có ý thức tham gia vào các vấn đề của cộng đồng, xã hội, cam kết nâng cao phúc lợi của cả cộng đồng con người và cộng đồng không phải con người mà các em là thành viên. Trọng tâm của giáo dục thông qua thực địa là niềm tin rằng trẻ em ở mọi lứa tuổi đều có khả năng đóng góp đáng kể cho cuộc sống của người khác và khi đó, mong muốn học hỏi và niềm tin vào năng lực của bản thân để trở thành tác nhân thay đổi cũng tăng lên. Khi giáo dục thông qua thực địa được thực hiện một cách hiệu quả, cả học sinh và cộng đồng đều được hưởng lợi.

Nguồn: Internet
Thực chất, học tập thông qua thực địa là một nỗ lực nhằm khôi phục các yếu tố của quá trình học tập mà hầu hết trẻ em đã trải qua trước khi đi học. Xuyên suốt mọi chiều dài lịch sử và địa lý trên khắp thế giới, trẻ em đã học hỏi trực tiếp từ kinh nghiệm của chính mình ở những nơi và cộng đồng nơi các em sinh sống. Các em khám phá thế giới của mình cùng các bạn, bắt chước các hoạt động của người lớn, tham gia các nghi lễ văn hóa và tôn giáo, và lắng nghe những cuộc trò chuyện, câu chuyện của gia đình và hàng xóm. Hầu hết việc học này là không chính thức, tuy có những ngoại lệ như ở những thời điểm chuyển tiếp quan trọng như tuổi dậy thì, có những nghi thức đã cung cấp cho các em những tri thức và chỉ dẫn rõ ràng hơn như hiểu biết của cộng đồng về thế giới và trách nhiệm của một người trưởng thành. Bằng cách này, trẻ em lớn lên thành những thành viên có năng lực và đóng góp trong xã hội của mình, có thể chăm sóc cho bản thân và cho những người khác theo cách duy trì cộng đồng mà các em là một thành viên trong đó. Kết quả này tập trung vào cả tính bền vững của cá nhân và xã hội cũng là mục tiêu của giáo dục tại chỗ.
Cần phải thừa nhận rằng một loạt các đổi mới giáo dục trong những thập kỷ qua đã dự đoán được hoặc bao gồm các yếu tố của giáo dục thông qua thực địa: giáo dục ngoài trời, giáo dục công dân, giáo dục cộng đồng, giáo dục môi trường và giáo dục bền vững. Điều khác biệt giữa giáo dục tại chỗ với nhiều giáo dục trong số này là tập trung rõ ràng vào cả môi trường tự nhiên và con người cũng như mối quan tâm của nó về các vấn đề công bằng và công bằng xã hội cũng như môi trường. Không phải tất cả các chương trình tự gọi là thông qua thực địa đều kết hợp các yếu tố này, cũng như không phải tất cả các chương trình đều bao gồm cơ hội cho sinh viên tham gia vào các dự án mang lại lợi ích cho người khác và thế giới tự nhiên. Tuy nhiên, đây là mục tiêu đầy khát vọng của giáo dục thông qua thực địa và điều làm cho nó khác biệt so với các cách tiếp cận trong giáo dục khác.
Nguồn: Oxford Research Encyclopedia of Education